Trong giới đầu tư, có một quy tắc “bất thành văn” nhưng quyền lực hơn mọi phân tích kỹ thuật: “Don’t fight the Fed” (Đừng chống lại FED). Người nắm giữ “nút bấm” hạt nhân của tổ chức này không ai khác chính là Jerome Powell.
Không chỉ là người làm rung chuyển Phố Wall mỗi khi phát biểu, ông còn là nhân vật mà mọi động thái nhỏ nhất đều tạo ra những đợt sóng ngầm lan tới tận thị trường chứng khoán, bất động sản và tỷ giá tại Việt Nam. Vậy Jerome Powell là ai? Tại sao một luật sư “ngoại đạo” lại có thể ngồi vào chiếc ghế nóng vốn chỉ dành cho các tiến sĩ kinh tế hàn lâm?
1. Jerome Powell là ai? Chân dung vị chủ tịch FED của giới hàn lâm
Khác với những người tiền nhiệm như Ben Bernanke hay Janet Yellen – những giáo sư kinh tế vùi đầu trong tháp ngà nghiên cứu, Jerome Powell mang đến hơi thở thực dụng và sương gió của Phố Wall vào Ngân hàng Trung ương quyền lực nhất thế giới.

Xuất thân: Sự kết hợp giữa Luật và “Cá mập” Tài chính
Sinh năm 1953 tại Washington D.C., Jerome Hayden “Jay” Powell sở hữu một lý lịch không đi theo lối mòn truyền thống của các chủ tịch FED:
-
Nền tảng Luật pháp: Ông tốt nghiệp Cử nhân Chính trị tại Đại học Princeton và lấy bằng Tiến sĩ Luật tại Đại học Georgetown. Tư duy luật sư giúp ông có khả năng đàm phán, thỏa hiệp và xây dựng sự đồng thuận – những kỹ năng chính trị cực kỳ quan trọng tại Washington.
-
Dấu ấn Phố Wall: Trước khi làm chính trị, ông là một “cá mập” thực thụ trong giới đầu tư. Ông từng là luật sư, sau đó trở thành nhân sự cấp cao tại Dillon, Read & Co. và đặc biệt là đối tác tại The Carlyle Group (1997-2005) – một trong những quỹ đầu tư tư nhân lớn nhất thế giới. Quãng thời gian này không chỉ giúp ông tích lũy khối tài sản khổng lồ (được xem là Chủ tịch FED giàu nhất lịch sử) mà còn cho ông cái nhìn thực tế về cách dòng tiền vận hành trong doanh nghiệp, thay vì chỉ nhìn qua các mô hình toán học.
Vị thế chính trị: “Kẻ sống sót” Vĩ đại giữa hai làn đạn đảng phái
Jerome Powell là minh chứng sống động cho nghệ thuật thăng bằng chính trị đỉnh cao, được cả hai phe đối lập Dân Chủ và Cộng Hoà “chọn mặt gửi vàng” không phải vì ông dễ bảo, mà vì ông dám nói “Không”.
1. Năm 2012: Sự lựa chọn chiến lược của Tổng thống Barack Obama

Bắt đầu từ năm 2012, trong bối cảnh chính trường Mỹ bế tắc và phe Cộng hòa tại Thượng viện liên tục cản trở các đề cử, Obama đã chọn Powell – một đảng viên Cộng hòa có quan điểm ôn hòa.
Việc đề cử ông song song với một thành viên Dân chủ khác đã tạo nên thế cân bằng hoàn hảo, giúp Powell bước vào FED không phải với tư cách một nhà tư tưởng cực đoan, mà là một nhân tố giải quyết bế tắc được cả hai bên chiến tuyến chấp nhận.
2. Năm 2018: Sự lựa chọn của Donald Trump và cuộc chiến “Vô tiền khoáng hậu”

Sóng gió thực sự ập đến vào năm 2018, khi Tổng thống Donald Trump chọn ông thay thế Janet Yellen với kỳ vọng tìm được một người có tư duy kinh doanh và ủng hộ lãi suất thấp để thúc đẩy kinh tế. Tuy nhiên, mâu thuẫn nhanh chóng bùng nổ khi Jerome Powell chứng minh ông không phải là “con rối” của Nhà Trắng. Đối mặt với nền kinh tế tăng trưởng quá nóng, ông quyết quyết định tăng lãi suất, châm ngòi cho cơn thịnh nộ của Trump.
Lần đầu tiên trong lịch sử hiện đại, một Tổng thống Mỹ công khai tấn công Chủ tịch FED trên Twitter, gọi ông là “kẻ thù của nước Mỹ” và đe dọa sa thải. Giữa tâm bão chỉ trích từ chính người bổ nhiệm mình, Powell đã thể hiện bản lĩnh thép bằng sự im lặng và kiên định làm việc theo dữ liệu.
Tuyên bố đanh thép “Tôi có nhiệm kỳ 4 năm và tôi dự định phục vụ cho đến hết nhiệm kỳ” của ông đã trở thành cột mốc lịch sử, củng cố niềm tin tuyệt đối của thị trường vào tính độc lập của FED – tài sản quý giá nhất của ngân hàng trung ương.
3. Năm 2022: Sự tín nhiệm “Vượt đảng phái” từ Tổng thống Joe Biden

Đến năm 2022, khi lạm phát Mỹ bắt đầu phi mã, Jerome Powell một lần nữa bị thử thách trước áp lực nặng nề từ phe cánh tả trong nội bộ Đảng Dân chủ. Tuy nhiên, Tổng thống Biden hiểu rằng “thay tướng” trong bối cảnh nước sôi lửa bỏng là hành động tự sát kinh tế. Ông cần sự ổn định và uy tín của Jerome Powell với Phố Wall để dập tắt lạm phát.
Kết quả là Powell được tái bổ nhiệm với số phiếu ủng hộ áp đảo tại Thượng viện (80 thuận – 19 chống). Con số này là minh chứng cho thấy khi bàn đến sự an nguy của đồng USD và nền kinh tế, cả hai đảng đều tin tưởng vào “bàn tay chèo lái” của Powell hơn bất kỳ ai khác.
Tóm lại: Jerome Powell không chỉ đơn thuần là một Thống đốc ngân hàng, mà là một nhà kỹ trị đại tài. Sức mạnh của ông nằm ở khả năng dung hòa những lợi ích đối lập: vừa khiến Đảng Cộng hòa hài lòng nhờ tư duy ủng hộ doanh nghiệp, vừa khiến Đảng Dân chủ yên tâm với cam kết tối đa hóa việc làm. Chính khả năng đứng vững trước áp lực từ Nhà Trắng – dù là Trump hay Biden – đã biến ông trở thành “chiếc neo” giữ vững niềm tin cho thị trường tài chính toàn cầu.
2. Phong cách lãnh đạo Jerome Powell: “Luật sư thực dụng” thay vì “giáo sư lý thuyết”
Phong cách của Jerome Powell được định hình bởi tư duy của một nhà đầu tư lão luyện: Quan sát thị trường và hành động dựa trên dữ liệu thực tế.
-
Loại bỏ ngôn ngữ đánh đố: Các đời chủ tịch trước thường dùng ngôn ngữ mơ hồ, hàn lâm khiến thị trường phải đoán già đoán non. Powell chọn cách giao tiếp bằng “tiếng Anh bình dân”, rõ ràng và trực diện. Ông muốn bà nội trợ đi siêu thị cũng hiểu FED đang làm gì để bảo vệ túi tiền của họ.
-
Sẵn sàng “Quay xe”: Điểm mạnh lớn nhất của Powell là không bảo thủ. Khi dữ liệu thực tế chứng minh ông sai, ông sửa sai ngay lập tức. Điển hình là việc ông từng nhận định lạm phát 2021 là “tạm thời”, nhưng khi thấy giá cả leo thang, ông đã thẳng thắn thừa nhận sai lầm và kích hoạt chu kỳ tăng lãi suất nhanh nhất 40 năm để “chuộc lỗi”.
-
Lắng nghe nhịp đập thị trường: Thay vì bám víu vào các mô hình lý thuyết như Đường cong Phillips (cho rằng lạm phát thấp thì thất nghiệp phải cao), Jerome Powell nhìn vào bảng lương phi nông nghiệp và chỉ số giá tiêu dùng (CPI) theo thời gian thực để ra quyết định.
3. Những dấu ấn lịch sử của Jerome Powell: Từ “máy in tiền” đến “kẻ hủy diệt lạm phát”
Nhiệm kỳ của Jerome Powell không chỉ là một chương sách, mà là một bộ phim hành động kịch tính nhất trong lịch sử tài chính hiện đại. Ông được ví như người thuyền trưởng buộc phải lái con tàu kinh tế Mỹ và cả thế giới đi qua hai cơn bão khổng lồ ngược chiều nhau chỉ trong vòng 5 năm: đại suy thoái và đại lạm phát.
2020: “Người hùng” giải cứu nền kinh tế

Tháng 3/2020, COVID-19 ập đến không chỉ gây ra khủng hoảng y tế, mà còn tạo ra một cơn đau tim cho thị trường tài chính toàn cầu. Thanh khoản biến mất, nhà đầu tư bán tháo mọi thứ để giữ tiền mặt. Trước nguy cơ sụp đổ hệ thống, Jerome Powell đã hành động với tốc độ và quy mô “nằm ngoài sách giáo khoa”:
-
Hạ lãi suất với tốc độ ánh sáng: Chỉ trong hai cuộc họp khẩn cấp vào tháng 3 (thậm chí họp vào Chủ Nhật), ông đã chém lãi suất từ 1.75% thẳng về 0%. Đây là động thái quyết liệt chưa từng thấy kể từ Thế chiến II.
-
Kích hoạt “Máy in tiền” khổng lồ: Powell tuyên bố FED sẽ mua trái phiếu “với bất kỳ số lượng nào cần thiết”. Kết quả là 2.900 tỷ USD được bơm vào thị trường chỉ trong vài tháng, làm bảng cân đối kế toán của FED phình to gấp đôi.
-
Quyết định lịch sử – Mua trái phiếu rác: Đây là điểm gây tranh cãi nhất nhưng cũng hiệu quả nhất. Lần đầu tiên trong lịch sử 107 năm, FED phá bỏ quy tắc “chỉ mua tài sản an toàn” để mua cả trái phiếu doanh nghiệp bị xếp hạng thấp.
-
Tại sao? Nếu Powell không làm vậy, hàng loạt tập đoàn lớn của Mỹ (như Ford, Delta Airlines) sẽ phá sản vì không vay được tiền, kéo theo hàng triệu người thất nghiệp.
-
Kết quả: Ông đã cứu kinh tế Mỹ khỏi sụp đổ trong gang tấc. Nhưng cái giá phải trả là bảng cân đối kế toán phình to và cung tiền M2 tăng vọt – chính là “ngòi nổ” cho quả bom lạm phát sau này.
-
2022 – 2024: Kỷ nguyên “diều hâu” sắt đá và khoảnh khắc Paul Volcker
Khi nền kinh tế mở cửa trở lại, dòng tiền rẻ ồ ạt kết hợp với đứt gãy chuỗi cung ứng đã đẩy lạm phát Mỹ lên đỉnh 9.1% (tháng 6/2022) – mức cao nhất trong 40 năm. Lúc này, Jerome Powell buộc phải thừa nhận sai lầm về đánh giá “lạm phát tạm thời” và thực hiện cú “quay xe” chính sách gắt gao nhất lịch sử:

-
Chiến dịch “Sốc và Choáng”: Ông thực hiện 11 lần tăng lãi suất liên tiếp, trong đó có 4 lần tăng “khủng” 0.75% (75 điểm cơ bản) – điều chưa từng xảy ra từ năm 1994. Lãi suất tham chiếu tăng vọt từ 0% lên vùng 5.25% – 5.50%.
-
Thông điệp Jackson Hole 2022: Trong bài phát biểu ngắn gọn 8 phút chấn động thế giới, Powell cam kết sẽ diệt lạm phát “bằng mọi giá” và cảnh báo về “nỗi đau” mà người dân phải chịu đựng. Ông chấp nhận đóng vai “kẻ ác” bóp nghẹt tăng trưởng ngắn hạn để ngăn chặn kịch bản lạm phát đình trệ thập niên 70 tái diễn.
-
Bản lĩnh trước khủng hoảng: Ngay cả khi lãi suất cao gây ra sự sụp đổ của ngân hàng Silicon Valley Bank (SVB) đầu năm 2023, Powell vẫn không chùn bước. Ông vừa bơm thanh khoản cứu ngân hàng, nhưng tay kia vẫn tiếp tục tăng lãi suất để kiềm chế lạm phát.
2025: Cú “hạ cánh mềm”

Bước sang năm 2025, lịch sử dường như đang gọi tên Jerome Powell như một huyền thoại. Ông đang đứng trước ngưỡng cửa đạt được điều mà giới kinh tế học gọi là “Chén Thánh”: Đánh bại lạm phát mà không gây ra suy thoái.
-
Sự chuyển dịch tinh tế: Khi lạm phát đã hạ nhiệt về sát mục tiêu 2%, Powell không còn chăm chăm nhìn vào chỉ số giá cả (CPI) nữa. Ông chuyển trọng tâm sang “nhệm vụ thứ hai”: Bảo vệ thị trường lao động.
-
Nới lỏng thận trọng: Các đợt cắt giảm lãi suất vào cuối năm 2024 và đặc biệt là quyết định giảm 0.25% vào ngày 29/10/2025 không phải là để “cứu” nền kinh tế đang chết, mà là để “bảo dưỡng” đà tăng trưởng.
-
Ý nghĩa: Nếu năm 2025 kết thúc với lạm phát 2% và thất nghiệp dưới 4.5%, Jerome Powell sẽ là Chủ tịch FED duy nhất trong lịch sử hiện đại thực hiện thành công cú “hạ cánh mềm” một cách hoàn hảo, bác bỏ hoàn toàn lý thuyết Đường cong Phillips truyền thống.
Tóm lại: Từ một người bị chỉ trích là “chậm chân” với lạm phát, Jerome Powell đã lội ngược dòng để trở thành kiến trúc sư của sự phục hồi. Hành trình từ “người bơm tiền” năm 2020 đến “người diệt lạm phát” năm 2024 và “người kiến tạo hạ cánh mềm” năm 2025 của ông là một kiệt tác về nghệ thuật điều hành chính sách linh hoạt – bài học vô giá cho mọi nhà đầu tư về sự thích nghi.
4. Tác động sâu sắc của Jerome Powell đến túi tiền nhà đầu tư Việt Nam

Dù ngồi tại văn phòng ở Washington D.C., mỗi cái gõ búa của Jerome Powell đều tạo ra “hiệu ứng cánh bướm” ảnh hưởng trực tiếp đến bát cơm manh áo và danh mục đầu tư tại Việt Nam qua 3 kênh chính:
Kênh 1: Tỷ giá và áp lực nhập khẩu
Chính sách của Jerome Powell quyết định sức mạnh đồng USD (DXY).
-
Khi Powell “Diều hâu” (Tăng lãi suất): USD mạnh lên -> Tỷ giá USD/VND tăng vọt. Doanh nghiệp Việt nhập khẩu nguyên liệu (xăng dầu, nhựa, sắt thép) phải trả giá đắt hơn, dẫn đến “nhập khẩu lạm phát” vào Việt Nam.
-
Khi Powell “Bồ câu” (Giảm lãi suất – Hiện tại): Áp lực tỷ giá hạ nhiệt. Ngân hàng Nhà nước (SBV) dễ thở hơn, không cần bán dự trữ ngoại hối để can thiệp và có dư địa để duy trì lãi suất thấp hỗ trợ doanh nghiệp trong nước.
Kênh 2: Dòng vốn đầu tư (FII vs FDI)
-
Dòng vốn nóng (FII): Lãi suất Mỹ cao như nam châm hút dòng tiền đầu tư gián tiếp (cổ phiếu, trái phiếu) rút khỏi các thị trường cận biên như Việt Nam để quay về Mỹ hưởng lãi suất an toàn (“Cash is King”). Đây là lý do khối ngoại bán ròng mạnh trên HOSE trong giai đoạn 2023-2024.
-
Dòng vốn dài hạn (FDI): Ngược lại, nếu Jerome Powell hạ cánh mềm thành công, niềm tin vào kinh tế toàn cầu hồi phục sẽ thúc đẩy các tập đoàn đa quốc gia tiếp tục mở rộng nhà máy tại Việt Nam (như Samsung, LG, Foxconn).
Kênh 3: Đơn hàng xuất khẩu
Mỹ là thị trường xuất khẩu lớn nhất của Việt Nam. Nếu Jerome Powell thắt chặt quá mức gây suy thoái, người Mỹ thắt lưng buộc bụng -> Doanh nghiệp dệt may, da giày, đồ gỗ tại Bình Dương, Đồng Nai sẽ đói đơn hàng -> Công nhân mất việc. Ngược lại, kịch bản “hạ cánh mềm” hiện tại đang giúp đơn hàng quay trở lại các nhà máy Việt Nam.
5. Bài học đầu tư “xương máu” từ tư duy của Jerome Powell
Dù ngồi tại văn phòng ở Washington D.C. cách Việt Nam nửa vòng trái đất, mỗi cái gõ búa hay cái nhíu mày của Jerome Powell đều tạo ra “hiệu ứng cánh bướm”. Nó không chỉ là những con số vĩ mô trên tivi, mà ảnh hưởng trực tiếp đến bát cơm (việc làm, thu nhập) và manh áo (chi phí sinh hoạt, danh mục đầu tư) của người Việt qua 3 kênh truyền dẫn chính:

Kênh 1: Tỷ giá và áp lực lạm phát nhập khẩu
Đây là kênh tác động nhanh và trực diện nhất. Chính sách lãi suất của FED quyết định sức mạnh của đồng USD (Chỉ số DXY), từ đó tạo sức ép lên Việt Nam Đồng (VND).
-
Khi Powell “Diều hâu” (Tăng/Giữ lãi suất cao):
-
Cơ chế: Lãi suất USD cao khiến đồng bạc xanh trở nên đắt đỏ và khan hiếm. Chênh lệch lãi suất giữa Mỹ và Việt Nam nới rộng (Lãi suất USD > Lãi suất VND), kích thích dòng tiền chảy ra khỏi Việt Nam để nắm giữ USD. Tỷ giá USD/VND tăng vọt buộc các doanh nghiệp nhập khẩu nguyên liệu đầu vào (như xăng dầu, hạt nhựa, phôi thép, thức ăn chăn nuôi) phải bỏ ra nhiều tiền Việt hơn để mua cùng một lượng hàng.
-
Tác động túi tiền: Chi phí đầu vào tăng dẫn đến giá thành phẩm tăng (xăng tăng, hàng hóa tăng). Đây gọi là “nhập khẩu lạm phát”. Ngân hàng Nhà nước (SBV) buộc phải bán dự trữ ngoại hối hoặc tăng lãi suất để bảo vệ tỷ giá, làm chi phí vay vốn của doanh nghiệp và người mua nhà đắt đỏ hơn.
-
-
Khi Powell “Bồ câu” (Giảm lãi suất – Giai đoạn hiện tại):
-
Cơ chế: Áp lực lên tỷ giá hạ nhiệt ngay lập tức. SBV có thêm “dư địa” để duy trì chính sách tiền tệ nới lỏng mà không lo mất giá đồng tiền.
-
Tác động túi tiền: Lãi suất vay mua nhà, vay kinh doanh tại Việt Nam có cơ hội giảm sâu hơn, hỗ trợ thị trường bất động sản và chứng khoán phục hồi.
-
Kênh 2: Cuộc chiến dòng vốn (FII vs. FDI)
Dòng tiền đầu tư quốc tế cực kỳ nhạy cảm với lãi suất của FED. Powell đóng vai trò như người điều tiết van nước của dòng vốn toàn cầu.
-
Dòng vốn gián tiếp (FII – Tiền nóng trên thị trường chứng khoán)
-
Cơ chế: Lãi suất trái phiếu chính phủ Mỹ (được coi là tài sản phi rủi ro) là thước đo tham chiếu. Khi lãi suất Mỹ cao (4.5% – 5%), nhà đầu tư ngoại sẽ tự hỏi: “Tại sao phải mạo hiểm đầu tư vào thị trường cận biên như Việt Nam để kiếm 10-12%, trong khi có thể ngồi im hưởng 5% lãi suất USD an toàn tuyệt đối?”.
-
Thực tế: Tư duy “Cash is King” (Tiền mặt là vua) này là nguyên nhân chính khiến khối ngoại bán ròng kỷ lục hàng chục nghìn tỷ đồng trên HOSE giai đoạn 2023-2024, kìm hãm đà tăng của VN-Index dù nội tại doanh nghiệp Việt Nam vẫn tốt.
-
-
Dòng vốn trực tiếp (FDI – Tiền xây nhà máy)
-
Cơ chế: Dòng vốn này nhìn vào triển vọng kinh tế dài hạn. Nếu Powell thực hiện cú “hạ cánh mềm” thành công (kinh tế Mỹ không suy thoái), niềm tin tiêu dùng toàn cầu được giữ vững.
-
Thực tế: Các tập đoàn đa quốc gia (Samsung, LG, Foxconn) sẽ mạnh dạn giải ngân vốn mở rộng nhà máy tại Việt Nam để đón đầu nhu cầu hồi phục. Ngược lại, nếu Powell làm kinh tế Mỹ “gãy cánh” (suy thoái), họ sẽ đóng băng kế hoạch đầu tư, ảnh hưởng đến thị trường bất động sản khu công nghiệp.
-
Kênh 3: Đơn hàng xuất khẩu & Bài toán “nồi cơm” của người lao động
Mỹ hiện là thị trường xuất khẩu lớn nhất của Việt Nam (chiếm gần 30% tổng kim ngạch xuất khẩu cả nước). Do đó, sức khỏe tài chính của người dân Mỹ – thứ nằm trong tay ông Powell – quyết định trực tiếp đến nồi cơm của hàng triệu công nhân Việt Nam. Chúng ta có hai kịch bản đối lập phụ thuộc vào tài điều hành của ông Powell:
-
Kịch bản Tiêu cực: “Hạ cánh cứng” (Suy thoái kinh tế)
-
Cơ chế: Nếu Powell thắt chặt tiền tệ quá mức (giữ lãi suất cao quá lâu) khiến nền kinh tế Mỹ bị “ngộp thở” và rơi vào suy thoái, tỷ lệ thất nghiệp tại Mỹ sẽ tăng vọt. Khi túi tiền bị thâm hụt, người dân Mỹ buộc phải thắt lưng buộc bụng, cắt giảm chi tiêu mua sắm quần áo, giày dép, đồ gỗ.
-
Hệ quả dây chuyền: Hàng hóa tại các kho bãi của nhà bán lẻ Mỹ (như Walmart, Target, Amazon) bị ứ đọng không bán được -> Họ ngừng đặt đơn hàng mới từ Việt Nam -> Các nhà máy dệt may (tại Thái Nguyên, Nam Định), da giày (Bình Dương, Đồng Nai), chế biến gỗ (Bình Định) rơi vào cảnh “đói đơn hàng” -> Công nhân Việt Nam bị cắt giảm giờ làm, nghỉ luân phiên hoặc thậm chí bị sa thải hàng loạt.
-
-
Kịch bản Tích cực: “Hạ cánh mềm” (Kiềm chế lạm phát thành công – Giai đoạn hiện tại)
-
Cơ chế: Đây là kịch bản mà Powell đang nỗ lực hiện thực hóa trong năm 2025. Lạm phát tại Mỹ giảm xuống mức chấp nhận được, nhưng nền kinh tế không bị sụp đổ, người dân Mỹ vẫn có việc làm và thu nhập ổn định.
-
Hệ quả dây chuyền: Sức mua của người tiêu dùng Mỹ hồi phục -> Hàng tồn kho giảm, nhu cầu nhập khẩu hàng hóa tăng trở lại -> Đơn hàng tấp nập quay về các nhà máy tại Việt Nam -> Doanh nghiệp tuyển dụng thêm lao động, tổ chức tăng ca -> Thu nhập người lao động tăng, từ đó thúc đẩy tiêu dùng nội địa Việt Nam phát triển.
-
Tóm lại:
Jerome Powell không chỉ là Chủ tịch FED, ông còn là “người cầm cân nảy mực” gián tiếp cho nền kinh tế Việt Nam. Với nhà đầu tư Finhay:
-
Khi Powell “căng thẳng”: Hãy thận trọng với nhóm cổ phiếu xuất khẩu.
-
Khi Powell “nới lỏng” (như hiện nay): Đây là tín hiệu vui cho thấy bức tranh xuất khẩu và việc làm trong nước đang sáng dần lên.
6. Kết luận
Jerome Powell không chỉ là một nhà hoạch định chính sách, ông là “nhạc trưởng” điều phối nhịp điệu của dòng tiền toàn cầu. Đối với nhà đầu tư Finhay, việc hiểu rõ từng cái nhíu mày hay nụ cười của ông trong các cuộc họp FOMC không chỉ là cập nhật kiến thức, mà là chìa khóa để bảo vệ và gia tăng tài sản trong một thế giới tài chính đầy biến động.